Review sách "Những người hàng xóm"

Đăng bởi Nguyễn Trung Anh lúc 1726132887000

Mỗi lần đọc sách của bác Nguyễn Nhật Ánh, mình hoàn toàn đắm chìm vào từng con chữ, như được hoá thân vào nhân vật và thế giới trong chuyện. Với 2 ngày đọc hết cuốn "Những người hàng xóm", mình phải viết ngay blog này để lưu giữ lại những cảm xúc cũng như những bài học đắt giá. Quan trọng hơn, mình đang áp dụng những cách nhân vật tôi viết được cuốn sách đầu tiên để bản thân hoàn thành bài viết đầu tiên trong chuyên mục Read books with me này!

 

Làm sao để bắt đầu một cuốn sách?

 

Cuốn sách bắt đầu với một câu hỏi. Một câu hỏi hay dành cho những người có đam mê viết như mình và nhân vật tôi thường sẽ thắc mắc! Sau khi đọc hết cuốn sách này, mình rất tâm đắc với cách hướng dẫn hoàn thiện một cuốn sách, đáp ứng đủ 3 yếu tố nhanh - gọn - lẹ:

 

B1: Ngồi vào bàn

 

B2: Nhìn ra cửa sổ

 

B3: "Đứng từ cửa sổ nhìn vào"

 

B4: Nhìn tứ lung tung, nhìn gì cũng được hết!

 

B5: "Có hàng trăm cách để kết thúc một câu chuyện. Nếu con không biết cách nào trong hàng trăm cách đó thì hãy kết thúc ở chỗ nó bắt đầu."

 

Vỏn vẹn đúng như trên, hành trình nhân vật tôi tìm cách viết cuốn sách cũng là lúc những mảnh đời của người hàng xóm dần dần được vẽ lên trang giấy. Nhân vật Rémy viết về bà Dorothé và vợ chồng anh Arnaud - con trai bà, về ông Simon và ông Jakob, vợ chồng Ruben và Kim trong bước 1 và bước 2. Viết về bản thân và vợ, bố mẹ và bố mẹ vợ cùng với người yêu cũ trong bước 3. Ở bước nhìn lung tung, lưu ý là nhìn chứ chẳng đơn thuần là thấy, anh chàng đã viết về cô JoséPhine, về chuyện viết văn của anh Arnaud thực chất là lời nói dối mẹ đã được nhìn thấu và chấp nhận...

 

Nhẹ nhàng và đơn thuần, mọi nhân vật trong chuyện đều hiện lên sống động và để lại cho mình nhiều cảm xúc. Mình mến ông Jakob tuổi 90 đã già, vẫn mải mê vẽ tranh về một bóng hình mình nhớ thương suốt bao năm qua - người vợ đã qua đời của ông. Ông có những quan điểm hay mà mình siêu thích. Đã vậy, ông Jakob làm thơ rất hay:

 

 

Những bài học nhỏ xinh

 

"Người tử tế cao hơn người đàng hoàng một bấc"

 

Đây là quan điểm của ông Jakob trong cuộc đối thoại với nhân vật tôi. Ông lắc đầu khi anh chàng Rémy cho rằng "Ruben là người đàng hoàng" khi biết Ruben chính là người hiến máu nhóm hiếm trong âm thâm cho ông. Ông bảo rằng "Người đàng hoàng sống ngay thẳng, không làm hại ai. Còn người tử tế là người sẵn sàng chịu thiệt thòi vì người khác." Làm người đàng hoàng thì dễ nhưng người tử tế thì không dễ như vậy. Mấy ai sẽ chịu hi sinh quyền lợi bản thân để giúp đỡ người khác?

 

Hàng xóm tắt lửa tối đèn có nhau

 

Cuốn sách cho mình thấy tầm quan trọng của những người hàng xóm. Nếu không có những người hàng xóm, nếu cuộc đời Rémy ở một nơi nhà nào biết nhà nấy, thì có lẽ đã không có cuốn sách này. Mình nhận thức rõ hơn việc hàng xóm tắt lửa tối đèn có nhau khi đọc xong cuốn sách này. Mình cũng nhớ lại lúc được ở nhà, hồi bé đến lớn, mình cũng có những người hàng xóm tuyệt vời. Không chỉ dừng lại ở việc giúp đỡ những việc lớn lao, những người hàng xóm còn giúp nhà mình vui vẻ hơn nhiều, giúp mình có một tuổi thơ thật hạnh phúc. Sống trong tình yêu của những người hàng xóm, mỗi tối mất điện sẽ tụ họp tâm sự, trung thu phá cỗ cùng nhau, tết đến hát ca liên hoan nhậu nhẹt, khi thiếu quả chanh thì xin, hết gạo thì vay... Mình hạnh phúc hơn vì còn có các anh chị hàng xóm thân thiết, hiểu mình và chiều mình như một công chúa vậy!

 

"Tình yêu phát tín hiệu chỗ nào thì trái tim mình đáp xuống chỗ đó chứ"

 

Khi chàng Rémy thưa chuyện yêu một cô gái Việt Nam với bố mẹ, mẹ anh đã nói câu này. Mình thực sự thấy rất ấn tượng. Tình yêu luôn là thứ gì đó kỳ diệu thiêng liêng, không thể ngăn cản bởi bất kỳ thế lực nào ấy, chứ đừng nói là khoảng cách. Vì "Quan trọng là khoảng cách giữa 2 trái tim chứ không phải khoảng cách giữa 2 lục địa". Tình yêu là phép thần tiên. Trong mọi cuốn sách của bác Nguyễn Nhật Ánh, tình yêu lúc nào cũng hiện lên thật nhẹ nhàng và làm người ta xao xuyến. Ví "Những người hàng xóm" là một bản tình ca cũng không sai đâu! Tình yêu ở đây mạnh mẽ, yêu mình, yêu người, yêu thiên nhiên, yêu trái đất, yêu nghệ thuật. Một bản tình ca nên thơ làm mình đắm chìm trong giai điệu quá êm ái mãi thôi!

 

"Viết sách, thì ra chỉ là cách để mình nghiền ngẫm về con người, về thế giới.

 

Đây là câu văn mình tâm đắc trong phần kết của cuốn sách này. Trải qua một hành trình cùng nhân vật tôi, mình cũng thấy được tác giả đã nghiền ngẫm nhiều hơn, hiểu thật sâu hơn những người hàng xóm của mình và cả bản thân, gia đình mình nữa! Rồi mình sẽ viết bằng cách nhìn ra, nhìn vào, nhìn đa chiều đa hướng rồi nhìn được vào nội tâm chính mình.

 

Lúc mình viết những dòng này, cũng là lúc mình nhìn thấy sự thoải mái, độ tập trung cao độ của mình. Bỗng nhiên chuyện học giỏi văn hay không, viết lách dở ẹt hay kì cựu cũng chẳng còn quan trọng nữa. Mình đã lựa chọn đặt bút viết và kết thúc một bài review sách tức là bước đầu trong con đường hiểu nội tâm mình hơn, các bạn nhỉ?

 

Hẹn gặp mọi người ở những bài viết tiếp theo, chia sẻ về cảm nhận sau khi đọc xong một cuốn sách nào đó mới! Nhất định sẽ gặp lại, vì mình cần hiểu mình nhiều hơn nữa.